Người dịch: Whistle

Nó không cho rằng mình đã làm sai.

La Bình đã giết con của nó, nó trả thù là chuyện đương nhiên.

Ai cũng như nhau!

“Ngươi đã giết chết cha ta…”

La Tú Anh run rẩy, vung kiếm về phía con quái vật.

“Chết!”

“Chết đi!”

Thanh kiếm này là của Stuart Warren, vô cùng sắc bén, có thể chém sắt như chém bùn, tuy rằng con quái vật da dày thịt béo, nhưng cũng không thể nào chống đỡ nổi.

Trong nháy mắt, nó đã nằm trong vũng máu.

Còn La Tú Anh dường như đã phát điên, hai mắt đỏ ngầu, liên tục chém, cho dù thi thể đã bị chặt thành thịt vụn, cô bé cũng không dừng lại.

“Đủ rồi!”

Chu Giáp khẽ động tai, đưa tay ra, ngăn La Tú Anh lại:

“Đi mau, nếu không sẽ không kịp.”

Cương thi đã đến gần.

Bọn chúng mới là bá chủ ở Tinh Thành, nếu như bị bao vây, sẽ không ai có thể sống sót.

“Tí tách…”

Không biết từ lúc nào, mưa phùn đã rơi.

Mưa bụi mông lung, như phủ lên thành phố một lớp voan mỏng.

“Vút!”

“Vút vút!”

Một bóng người to béo đang di chuyển trong những tòa nhà đổ nát.

Nhìn kỹ, đó là một người đàn ông mặc giáp, cõng một người trên lưng, bên hông đeo túi lớn, nên mới trông to béo như vậy.

Phía sau hắn ta…

Cương thi như thủy triều ập đến.

Trong số đó, ba con cương thi cao hơn hai mét, toàn thân không có lông, có đôi mắt trắng dã, đang gầm rú đuổi theo sát nút.

Bạch Nhãn Cương Thi!

Ban đầu, Tinh Thành không chỉ có bốn khu, mà còn có những căn cứ khác.

Nhưng sau đó, căn cứ bị phá hủy, bị cương thi tấn công, truy tìm nguyên nhân, phần lớn đều liên quan đến Bạch Nhãn Cương Thi.

Loại cương thi này có thực lực sánh ngang với thập phẩm, vì là Tinh Tộc, nên có tinh thần lực khủng bố.

“Gào!”

Một tiếng nổ lớn vang lên từ phía sau, Chu Giáp căng cứng người, mặt đất dưới chân nứt toác, hắn lộn người sang một bên.

Ngay sau đó.

Sóng âm có thể nhìn thấy bằng mắt thường, mang theo tinh thần lực khủng bố, giống như đạn pháo, trực tiếp cày nát mặt đất, tạo thành một rãnh dài mấy chục mét.

Mấy tầng tường bị đánh sập.

“Gào!”

“Gào!”

Cương thi liên tục gầm rú, Chu Giáp liều mạng né tránh.

May thay, tuy rằng lực tấn công của Bạch Nhãn Cương Thi rất lớn, nhưng tốc độ lại không nhanh lắm, khoảng cách giữa đám cương thi và Chu Giáp ngày càng xa.

“Cạch…”

Chu Giáp dừng bước.

Dưới lớp giáp, Chu Giáp lộ vẻ kích động, vui mừng, khó có thể kìm nén.

Thức hải…

Thiên Khải Tinh lóe sáng.

Phát hiện Nguyên Tinh!

Phát hiện Nguyên Tinh!

Ở mảnh vỡ thế giới này vậy mà lại có Nguyên Tinh!

Chu Giáp lập tức đổi hướng, chạy về phía mà Thiên Khải Tinh cảm ứng được.

Tam Nguyên Chính Pháp ở cấp độ tinh thông khiến cho tốc độ vận chuyển Nguyên Lực của Chu Giáp nhanh hơn trước rất nhiều, thân pháp cũng được gia trì.

Còn chưa đến gần…

Chu Giáp đã nghe thấy tiếng ồn ào.

Ở nơi xa hơn, là tiếng cương thi ầm ầm, khiến Chu Giáp dừng bước.

Cương thi!

Tiếp tục đi về phía trước đúng là có thể gặp được Nguyên Tinh, nhưng cũng sẽ bị đám cương thi kẹp trước kẹp sau, rất có thể sẽ bỏ mạng.

“Ừm…”

Trong phạm vi cảm nhận, Nguyên Tinh đang di chuyển.

Ánh mắt Chu Giáp lóe lên, quay người chạy vào một con hẻm nhỏ bên cạnh.

Ở cuối con hẻm.

“Cút!”

Cùng với tiếng quát lớn, hai bóng người bị đánh bay ra ngoài, mấy sinh vật nửa người nửa hổ gầm rú lao qua.

Chu Giáp vừa hay chắn đường bọn chúng.

“Cút!”

Đối mặt với bóng người đang chặn đường, tên nửa người nửa hổ không chút do dự, vung tay, cây trường kích nặng hơn sáu mươi cân gào thét lao đến.

Trường kích dài hơn ba mét, tuy rằng không phải là thần binh lợi khí, nhưng lại rất nặng.

Sinh vật nửa người nửa hổ này lại rất mạnh, vung trường kích mấy chục cân giống như đang chơi đùa với rơm rạ vậy.

Chỉ cần vung lên, kình phong đã xé toạc mặt đất.

Nếu như đánh trúng người, e rằng ngay cả ngũ phẩm mặc giáp cũng sẽ bị trọng thương.

Bá đạo thật!

Đều là đang chạy trốn khỏi sự truy sát của cương thi, Chu Giáp đã cố gắng áp sát tường, chỉ hơi chắn đường, vậy mà lại ra tay tàn nhẫn như vậy?

Hừ!

Chu Giáp hừ lạnh, xoay người, vung rìu hai lưỡi khi đang ở giữa không trung.

Cây rìu hai lưỡi của Chu Giáp cũng là binh khí hạng nặng, nặng hơn sáu mươi cân, không kém trường kích, hơn nữa, Nộ Lôi Phủ còn hung mãnh, bá đạo hơn.

Lực chém có đến hơn năm tấn.

Tia sét lóe lên, trường kích lập tức bị chém gãy.

Rìu hai lưỡi lao thẳng về phía trước, chém vào tên thủ lĩnh nửa người nửa hổ, kình lực bộc phát, cơ thể nặng mấy trăm cân lập tức vỡ vụn.

“Ngươi dám!”

Tên nửa người nửa hổ ở bên cạnh trừng mắt, gầm lên giận dữ, vung đao chém về phía Chu Giáp.

Ánh mắt Chu Giáp lạnh lùng, nghiêng người tiến lại gần, vung khiên, một luồng sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường đập vào tên nửa người nửa hổ này.

Khiên Chấn!

“Rầm!”

Lực lượng mạnh mẽ khiến không khí chấn động, da thịt người này bị méo mó, cơ thể to lớn bay ngang về phía tòa nhà đổ nát.

Sau khi rơi xuống đất, bụi bay mù mịt.

Còn tên đó…

Đương nhiên là chết không thể chết hơn.

Chu Giáp mặt không đổi sắc, quay người nhìn về phía nơi có Nguyên Tinh, còn chưa kịp nhìn rõ, một luồng áp lực cực lớn đã ập đến.

Cuồng phong gào thét, đất rung núi chuyển.

Nguy hiểm!

Nguy rồi!

Bạo Lực!

Chu Giáp không kịp suy nghĩ, mở to mắt, sức mạnh khổng lồ từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, cả người trong nháy mắt đã to lớn hơn, theo linh cảm giơ khiên lên.

Sức mạnh khủng bố, lực bộc phát cực hạn khiến cho động tác đỡ đòn này tạo thành cuồng phong.

Cùng lúc đó.

Một luồng kình lực như núi, ầm ầm rơi xuống.

Kình khí gào thét lao đến, thậm chí còn mạnh hơn cả cuồng phong do Chu Giáp tạo ra khi giơ khiên, ngay cả mặt đất dưới chân hắn cũng xuất hiện những vết nứt.

Chu Giáp giật mình, Thiên Khải Tinh liên tục cảnh báo.

Như Sơn!

Nhị Trọng Khiên Phản!

Chu Giáp dốc hết sức để phòng thủ.

“Rầm!”

1.82664 sec| 2411.961 kb